Tại hội thảo "Đánh giá việc quản lý
thực hiện nhận tài trợ và chia sẻ kinh nghiệm, trong khuôn khổ dự án "Hỗ
trợ, tiếp cận tư pháp cho trẻ em bị xâm hại tình dục tại Hà Nội" do Liên
minh Châu Âu phối hợp với Hội bảo vệ quyền trẻ em Việt Nam thực hiện, vừa được
tổ chức tại Hà Nội, các tham luận đều chỉ rõ, để cha mẹ có thể là điểm tựa an
toàn nhất sau khi phát hiện trẻ bị xâm hại tình dục (XHTD), trước hết cha mẹ
cần nhận diện rõ về bản chất của XHTD.
Cha mẹ cần thường xuyên trò
chuyện, quan sát con hàng ngày
Theo báo cáo tại hội thảo, XHTD có nhiều hình thức, bao gồm
những hành vi không tiếp xúc cơ thể như: ép buộc trình diễn khiêu dâm, cho trẻ
em xem phim tình dục…., nên đôi khi bạn sẽ ít thấy dấu hiệu trên cơ thể của
trẻ.
Để nhận biết, các cha mẹ cần quan sát các biểu hiện về thể chất,
cảm xúc và hành vi như: Đi lại, ngồi khó khăn; bộ phận sinh dục trẻ có dấu hiệu
viêm nhiễm, có mùi hôi; trẻ đi tiểu thường xuyên, bị đau rát khi đi tiểu hoặc
tiểu ra máu; quần áo lót của trẻ bị rách, bẩn một cách không bình thường hoặc
có vết máu; trẻ có vết thâm tím, chảy máu, xước… kêu đau ở bộ phận sinh dục,
hậu môn hoặc các bộ phận kín khác của cơ thể mà không rõ nguyên nhân; trẻ có
thai (tự nhiên béo lên, tăng cân, béo bụng…).
Bên cạnh đó là những dấu hiệu cảm xúc của trẻ: Hoảng loạn, sa
sút tinh thần, muốn tự tử; hay giật mình, lo sợ bị tấn công, sợ sệt một điều gì
đó; Sợ hoặc xa lánh một ai đó; Lo lắng, bồn chồn hoặc buồn bã, hoảng hốt; không
có khả năng tập trung, suy sụp; Dửng dưng, không có phản ứng tình cảm, bỏ đi khỏi
nhà.
Để nhận biết được những dấu hiệu này, cha mẹ cần thường xuyên
trò chuyện, quan sát con hàng ngày. Mỗi ngày, chỉ cần 15 phút trò chuyện, quan
sát sẽ giúp bạn hiểu, cảm nhận sự thay đổi của con để kịp thời trợ giúp.
Nếu nghi ngờ trẻ bị XHTD, cha mẹ cần trình báo
với cơ quan công an
Theo tài liệu hướng dẫn tại Hội thảo, cha mẹ cần quan sát kỹ các
dấu hiệu và tìm hiểu để biết nguyên nhân dẫn đến các dấu hiệu đó (bằng cách hỏi
trẻ, hỏi những người liên quan…); Khuyến khích trẻ trao đổi, nói chuyện, kể lại
sự việc, lắng nghe và tỏ sẵn thái độ sẵn sàng giúp đỡ trẻ. Lưu giữ các bằng
chứng liên quan tới việc con có thể đã bị XHTD. Ví như: Đồ lót có dính máu, vết
tinh dịch; các vật lạ bám trên quần áo hoặc cơ thể trẻ… Chụp lại hình ảnh các
vết thương trên cơ thể trẻ và các vật phẩm liên quan để cung cấp cho cơ quan
công an.
Cha mẹ nếu thấy trẻ có các dấu hiệu thể chất của việc bị XHTD
thì báo với một trong các địa chỉ sau: Công an nơi mình cư trú hoặc công an
quận/huyện; Người làm công tác bảo vệ trẻ em cấp xã nơi mình sinh sống hoặc
Phòng LĐTB&XH cấp quận, huyện. Cha mẹ cũng có thể gọi ngay Tổng đài quốc
gia bảo vệ trẻ em 111 (miễn phí); Cha mẹ cũng có thể yêu cầu công an cấp xã,
quận/huyện hỗ trợ đưa trẻ đi giám định tổn thương tại các cơ sở y tế có thẩm quyền
càng sớm càng tốt. Trong trường hợp công an trả lời không thể ngay lập tức đưa
trẻ đi giám định, vì các lý do ngoại cảnh (trong đêm…), thì cần đưa trẻ đi khám
y tế Khoa cấp cứu tại các bệnh viện gần nhất.
Khi đến cơ sở y tế, lập tức nói ngay nghi ngờ của mình với cán
bộ y tế và yêu cầu họ khám theo quy trình hỗ trợ trẻ bị XHTD theo Quyết định
của Bộ Y tế.
Khi trẻ tiết lộ câu chuyện, cha mẹ cần: Lắng nghe, tin tưởng câu
chuyện của trẻ. Không thể hiện sự nghi ngờ, khẳng định việc trẻ kể ra là điều
đúng đắn. Cha mẹ cũng cần giữ bình tĩnh. Cố gắng không thể hiện sự tức giận hay
hoảng hốt, hoặc mất tự chủ, điều đó sẽ khiến trẻ hoảng sợ hơn. Cha mẹ cần trấn
an tinh thần để trẻ không cảm thấy đơn độc, tội lỗi mà trẻ thấy được tin tưởng,
trợ giúp. Bên cạnh đó, thêm 1 việc cần làm lúc này, cha mẹ cần thu thập thêm
thông tin câu chuyện để hỗ trợ trẻ. Việc này cần làm một cách thận trọng, không
ép trẻ kể về sự việc, nếu cha mẹ thấy khó khăn hãy tìm sự trợ giúp ở các cơ sở
hỗ trợ trẻ bị XHTD như Tổng đài điện thoại Quốc gia bảo vệ trẻ em 111, Hội bảo
vệ quyền trẻ em, Đoàn Thanh niên, Hội phụ nữ, Trung tâm phụ nữ và Phát triển….
để thu thập thông tin mà không làm tổn thương trẻ thêm.
Cha mẹ là người đầu tiên giúp
trẻ sớm phục hồi, chữa lành vết thương
